Bởi vì anh không hỏi
Bởi vì em không nói
Nên có những điều ta chẳng biết về nhau
Em đâu ngờ ở tận đáy sâu
Tâm hồn anh có một miền bóng tối
Xuân đã sang cây xanh lộc mới
Khoảng tối trong anh vẫn lạnh giá mùa đông

Có những ngày không bão cũng chẳng giông
Mà tim em ngả nghiêng sóng dữ
Trời rất trong mà thuyền em lạc lối
Bởi ngày xưa ...ký ức hoá sương mù

Vẳng bên em khúc hát phiêu du
Bay trong gió mang trăm nghìn nỗi nhớ
Nói với em về một tình yêu dang dở
Giọt nước mắt nào mà chẳng vì anh?

Khúc hát từ những tháng ngày xanh
Của thời trái tim em còn căng nhựa
Mỗi câu hát là một lời thề hứa
Lời tình yêu chẳng chút ngại ngần.
Đôi mắt thuở còn rất thanh tân
Giờ đã thoảng nỗi gì xa vắng.

Anh đâu biết có những ngày rực nắng.
Mà lòng em giá lạnh âm u
Có những ngày em lạc biển sương mù
Giữa cuộc đời trời trong biển lặng
Đó là khi thuyền em về bến cũ
Trong em, anh- bến tình yêu.

Không có nhận xét nào: